Đang nằm đọc sách, chợt nghĩ tới câu chuyện vui mà hôm qua đi học môn tâm lý giao tiếp cô giáo kể thấy cũng thú vị ghê, nay post lên đây để chia sẽ với các bạn, hy vọng các bạn sẽ rút ra được chút nào kinh nghiệm…Mình tự đặt tên câu chuyện là “Giám đốc, nhân viên và cây đèn thần”.
“Đoàn công tác của công ty gồm có 3 người : giám đốc, trưởng phòng kỹ thuật và trưởng phòng kinh doanh. Trên đường đi công tác, 3 người phát hiện cây đèn thần và sau khi chà lên đèn thì thần đèn đã xuất hiện.
Thần đèn ban cho mỗi người 1 điều ước. Thế là trưởng phòng kinh doanh ước mình được đi tới dòng sông xen thơ mộng để ngắm cảnh.Vừa dứt lời thì vị trưởng phòng này đã biến mất và đã tới dòng sông xen. Thấy vậy, trưởng phòng kỹ thuật liền ước được đi tới Hawaii để tận hưởng cảm giác gió biển và nghĩ ngơi của hòn đảo này, và sau đó thì lời ước này cũng được đèn thần đáp ứng. Tới phiên giám đốc, sau khi trầm ngâm 1 hồi, ông ta mới nói với thần đèn là đem 2 người kia trở về. Vừa dứt lời thì 2 vị trưởng phòng kia biến trở lại bên cạnh giám đốc. Sau đó thần đèn biến mất.”
Câu chuyện khá đơn giản, ngắn gọn nhưng khá sâu sắc. Mới đầu được nghe kể, ai cũng nghĩ vị giám đốc này có lẽ suy nghĩ chắc là nếu không có 2 người kia thì làm sao mình tiếp tục công việc nên cần họ ở lại để giúp đỡ. Hoặc là nghĩ nếu 2 người kia bất chợt đến 1 nơi xa lạ như thế thì không biết làm cách nào để trở về…có rất nhiều giả thuyết, nhưng 1 lý do theo tâm lý giao tiếp ở đây thực ra là vị giám đốc này đã bị chạm tự ái rồi, mình thân là giám đốc còn chưa ước, thế mà 2 người cấp dưới mình dám ước trước mình, chạm lòng tự ái của cấp trên, thế là…
Câu chuyện này được kể trong phần học tâm lý giao tiếp giữa cấp dưới với cấp trên.
Cuối tuần vui vẻ.